Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Chuyện vụn,

Dec 21, 2010 5:16 PM

Mấy ngày nay nhiều việc, đến mức mình tự hỏi chẳng hiểu mình có làm được gì kg nữa
. Bạn MQ nhiều lúc hỏi: "mẹ ơi, sao mẹ bận rộn quá vậy???" và bạn í còn nhận xét những điều rất "già" so với tuổi của bạn ấy. Tản mạn chút về việc học của MQ. Mẹ không phải kèm MQ môn Toán, hihi, bạn í rất buồn cười vì đôi lúc còn đi giải toán lớp 2 dùm bạn Hồng trong xóm
. Mỗi ngày, mẹ chỉ cần làm Simla rèn chữ cho bạn í thôi. Đôi lúc mẹ cứ "thả" để tự bạn í viết chính tả, và nhìn vào, mẹ vừa tức vừa buồn cười. Đoạn nào mà tập trung thì chữ ngon lành lắm, còn vừa viết vừa nghĩ Doremon thì... ôi thôi
. Chính vì thế, mẹ đăng ký lớp rèn chữ cho con và bạn Hà. Lớp cách nhà 1 km. Tối mẹ dạy xong, thong thả đi bộ đón 2 con về. Mẹ quen cả 2 cô giáo của trung tâm này, và ngay buổi đầu tiên, cô đã bảo: "con trai chị nói chuyện như người lớn" 

Bữa nay đi mẹ công tác về, con kể con mở cửa sổ, và không cất đề cương ngay sau khi làm, có đứa trẻ nào đó đã vẽ khắp cả mấy trang giấy đề cương của con. Thật không tin nổi với kiểu phá hoại "bài bản" ấy, nét bút chì đậm, ấn mạnh tới mức có trang đề cương của con còn rách luôn
. Con khóc quá trời vì bài đã giải xong hết rồi (mà chủ yếu là sợ cô), còn mẹ thì bực bội, bởi bao nhiêu là việc mà về nhà thì như thế. Mẹ nghĩ là mẹ biết đứa trẻ đó, nhưng mẹ không có bằng chứng, và mẹ không muốn mắng oan 1 đứa trẻ vô tội. Tốt nhất là trách con không cẩn thận đã. Nhưng mẹ nghĩ lại, nếu đánh con thì cũng chẳng giải quyết được gì. Thế là vừa nấu ăn, vừa lo tẩy từng trang đề cương, rồi photo bản khác và dặn con làm lại từ đầu. Cũng hên là con đang viết bút chì, nên đứa trẻ vô ý thức kia chỉ bôi bẩn được bằng bút chì, và cũng hên nữa là đứa trẻ ấy không vẽ hết lên vở chính tả của con, nếu không cả 2 mẹ con phải viết lại từ đầu thì có mà tiêu... hic... Tối, 2 mẹ con ngồi ở ban công ngắm trăng. Vì bữa nay con được tặng cây kèn Acmonica (kg phải của ông già Noel đâu nhá, của 1 người mẹ cũng chẳng quý chẳng ghét. hichic), thế là con thể hiện làm nhạc công: "Mẹ hãy nghe con thổi kèn dưới ánh trăng nè"
, đang mệt quá mà mẹ cũng phải bật cười: "Con có muốn mấy con chim làm tổ ở ban công nhà mình... rơi lả tả sau khi nghe tiếng kèn của con không??", Bạn í cười quá trời, nhưng bạn í vẫn thổi kèn tiếp, cho tới tận khi bạn í đi ngủ...
Mẹ thì vẫn ôm PC. Check lại tin, và mang mớ tài liệu lên phòng nhưng kg có cảm xúc để mà viết gì cả....
Mệt thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét